"Sống trong đời sống
cần có một tấm lòng..."
Lời bài hát văng vẳng bên tai làm cho tôi không biết vui hay buồn. Trong cuộc
sống có rất nhiều người tốt. Nhưng khi lòng tốt ấy lại bị chính những người
được lợi từ lòng tốt giẫm đạp lên không thương tiếc thì còn gì buồn hơn.
Trưa nay, nghe mẹ tôi kể câu chuyện giúp người lại bị chính
người hại, tôi thấy sự việc không còn cá biệt nữa. Buộc lòng phải viết này để
bày tỏ nỗi bức xúc.
Câu chuyện 1:
Nhà anh rất gần nhà tôi. Vì nghèo, anh đi làm than ở Quảng
Ninh. Trong một lần đi nhặt than, anh bị vỉa than lộ thiên sập vào người. Anh
tử vong không ai biết. Đến tối, anh em cùng làng đi làm về, không thấy anh họ
bổ đi tìm. Những người dân cạnh đó bảo buổi chiều có một anh hình dáng như thế
này... thế này ... nhặt than ở đây. Khi vỉa than sập không thấy anh đâu.
Anh em cùng làng đoán là anh bị vỉa than lớn đè vào và anh
đang nằm trong đống than. Anh em cùng làng cùng đi làm ăn với nhau bèn hò nhau
đào bới. Đến nửa đêm thì tìm thấy anh , anh đã bị chết.
Sau khi làm hết mọi thủ tục với chính quyền sở tại. Công
việc đưa anh về được tiến hành. Mọi người đi thuê xe nhưng không xe nào chịu
chở thuê vì không có người ruột thịt của người chết ở đó. Cuối cùng, sau khi nói
khó, một anh lái xe 7 chỗ đã đồng ý với anh em cùng làng là đưa người xấu
số về quê.
Về đến nhà, chẳng biết đầu cua tai nheo ra sao nhưng họ
hàng nhà anh nhất định đòi xử lí người lái xe thuê. Họ đòi giữ xe, đòi hành
hung. Đến cả những người cùng làng có công đào bới anh, đưa anh về cũng bị họ
hàng nhà anh nghi cho là liên quan đến cái chết của anh. Tất cả những người có
công đào bới tìm anh, có công đưa anh về, đã không được một câu cảm ơn từ gia
đình họ hàng của anh. Đành rằng tang gia bối rối nhưng chẳng lẽ cả một họ không
có một người tỉnh táo hay sao mà để một việc đáng tiếc như vậy xảy ra?
Câu chuyện 2:
Anh H...là người sống rất đạo đức, nhà anh cùng khu phố
với nhà tôi. Anh là giảng viên một trường cao đẳng có tiếng trong tỉnh. Nói đến
anh, người khó tính nhất cũng chẳng chê anh điểm gì về đường ăn nết ở.
Tính tình anh hết sức điềm đạm. Anh hết sức cẩn
thận. Anh đi xe máy nhưng chỉ nhanh hơn người đi xe đạp một tí. Anh bảo là đi
thế cho an toàn, vẫn nhanh hơn xe đạp và không mất công đạp xe.
Một hôm anh về quê vợ anh ở VG. Khi đi đến
lối rẽ từ Đường Quốc lộ vào VG, anh gặp phải một vụ tai nạn.
Một người phụ nữ đi xe máy, bị xe máy khác tông vào
gãy chân, kẻ gây tai nạn đã bỏ chạy. Người bị tai nạn thì đang đau đớn vì cái
chân gãy của mình.
Anh đã xuống xe, chở người phụ nữ bị nạn đi cấp cứu.
Khi đến viện, anh làm mọi thủ tục nhập viện,...v v cho chị phụ nữ bị tai nạn.
Anh điện về cho người nhà họ lên.
Người nhà họ lên đến viện. Không chào hỏi, cảm ơn
anh một câu, vợ chồng chị phụ nữ bị tai nạn cột cổ cho anh là anh gây tai nạn
với chị ta. Đất khách quê người. Anh lại là một người sùng đạo nên nghĩ đó là
cái hạn của mình. Anh phải đền tiền chữa xe máy, đền tiền viện phí cho qua
chuyện.
Anh nói với chúng tôi :"Không phải nó bị tai
nạn mà chính mình mới là người gặp tai nạn"
Câu chuyện 3:
Anh Th...làm nghề buôn tôm, cá, ba
ba,... Nhà anh cũng gần nơi tôi ở. Anh hay phải chạy hàng về tờ mờ sáng cho kịp
các phiên chợ.
Hôm ấy, như mọi ngày, anh chở chuyến cá đi
sang tỉnh bên. Đến đoạn đường ấy có một người phụ nữ đi xe máy do không cẩn
thận bị tai nạn.
Anh đã xuống sơ cứu cho chị ta. Sẵn có điện
thoại di động, anh gọi cho người nhà chị ra để cho chị đi viện. Người nhà chị
chạy ra, không biết phải trái, họ vu cho anh làm người nhà họ tai nạn, họ quây
vào đánh anh một trận đau và cách họ trả ơn "hay
nhất" giành cho anh là anh suýt bị lòi mắt (nói theo nghĩa
đen).
Anh đã phải chữa trị nhiều tháng trời mới
cứu được con mắt của anh khỏi bị mù. Mắt anh bây giờ thị lực gần như không còn
gì. Đó là món quà "ý nghĩa" mà người mang ơn anh đã trả cho anh.
Câu chuyện 4:
Câu chuyện mới xảy ra cách đây không
lâu (14/7/2010) với anh H...(người làm cùng với mẹ tôi).
Anh H... đi xe máy về quê ở xã NC. Đi
đến gần xã anh, anh gặp một vụ tai nạn do một cô gái đi xe máy do trời tối đã
đâm vào đống gạch bên đường. Anh đi đến nơi thấy vậy, anh nâng cô gái lên. Xe
của cô gái bị hỏng không đi được. Anh đành đi xe mình và kéo hộ cả xe lẫn người
về nhà cô ta.
Về đến nhà cô ta, anh em cô ta
xông ra đánh anh một trận suýt chết. Mặc dù cô gái nói với bố mẹ và anh em mình
rằng anh H... không gây tai nạn mà chỉ là người giúp kéo cô ấy về nhà. Nhưng
anh em cô vẫn xông vào đánh anh H....
Nói trong sự bực tức, anh H...
bảo:"Từ nay cạch đến già, đứa nào tai nạn mặc nó không rỗi hơi mà
giúp".
Cộng đồng đang kêu gọi :"Người
người làm việc thiện. Nhà nhà làm việc thiện".
Nhưng khi chứng kiến những việc
có thật trên đây, tôi thật hết chịu nổi.
Tôi tự hỏi:
Ta nên đặt lòng tốt vào chỗ nào?
Xin cho nhận xét, bình luận vào đường dẫn Không
có nhận xét nào: ở bên dưới của bài viết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét